Hôm nay cô con gái bé nhỏ của mẹ đã kết thúc ngày học cuối cùng ở lớp mầm non. Buổi sáng đưa con vào lớp xong mẹ xuống làm thủ tục xin nghỉ học cho con. Xong xuôi tất cả mẹ lặng nhìn ngôi trường, ngôi trường có sắc xanh của hoà bình, sắc vàng của ánh nắng mặt trời ấm áp, hạnh phúc. Đã hơn mười năm từ ngày tốt nghiệp đại học mẹ mới có cảm giác bâng khuâng, tiếc nuối và không muốn rời xa một nơi đã từng thân thuộc như vậy.
Thời gian trôi đi nhanh quá, cô bé “siêu nhân” ngày nào giờ đã thích để tóc dài, biết làm điệu và diện váy áo lung linh. Con biết từ chối điều mình không muốn, biết cách bảo vệ bản thân và nói lên suy nghĩ của mình. Đôi lúc con cũng thể hiện cá tính ương bướng một chút hay mít ướt mè nheo nhưng sâu bên trong luôn là một cô bé đáng yêu, nhân hậu và lương thiện. Nhìn lại một chặng đường dài, mẹ thầm cảm ơn con vì đã dũng cảm trải nghiệm những điều mới lạ, đón nhận niềm vui và cả những nỗi buồn. Mẹ tin rằng bằng nội lực sâu thẳm trong con, bằng tri thức và niềm tin yêu các cô giáo của con đã trao gửi và cả tình yêu thương gia đình sẵn sàng dành cho con, con gái yêu quý sẽ vững bước trên con đường sắp tới. Hạnh phúc và bình an.
Bài viết thuộc thử thách viết 30 ngày của khóa học Writing On The Net.
No Comments